Mậu Tý ra đi, Kỷ Sửu đến. Xuân về trên quê hương tạm dung, tiết trời lạnh lẽo, những ngày đầu năm âm lịch thiêng liêng nhạt nhoà nơi phương trời xa lạ. Bánh trái, thức ăn, nhang đèn không thiếu thứ chi, duy không khí sôi động của ba ngày Tết cổ truyền hoàn toàn thiếu vắng. Gia đình tôi cũng quay quần bên nhau đêm ba mươi giá lạnh khác thường để cúng ông bà, để thưởng thức những món ăn Việt Nam, để cùng nghe nhạc “Xuân tha phương” qua DVD Paris by night 76 hồi tưởng nhạc điệu của những ngày Xuân xa xưa trong vài giờ rồi chia tay, ai về nhà nấy để hôm sau các con còn chuẩn bị đi làm. Mùng một, mùng hai trời mây u ám nặng nề mang theo một trận bão tuyết đổ trắng trời làm người xa xứ thêm sầu áo não. Mười tám năm qua, Xuân nào cũng giống Xuân nấy, lạc lõng, cô đơn, đôi khi tự hỏi có phải còn là ngày Xuân không?
Nhớ lại hôm tất niên, nhạc sĩ Lê Dinh đã phát biểu trong buổi tiệc cuối năm của Hội Thân Hữu Gò công; anh đã dùng hình ảnh của những món ăn, cây trái đặc thù của tỉnh nhà để gợi lại ít nhiều hương vị đã in sâu vào huyết quản của mỗi người hầu sưởi ấm tâm tình hoài cố hương. Để tiếp nối những khao khát mộc mạc mà chan chứa tình quê, tôi xin trích vài đoạn trong bài thơ của chị Nguyễn Thi Nương*. Xin đừng quan tâm vào thể thơ, mà lưu ý về ý thơ, để thấy cái gì của quê hương mình cũng đẹp. Đẹp ơi là đẹp..
Quê tôi có biển cá tươi
Cá tươi óng ánh như ngàn vì sao
Có nhiều ruộng muối trắng phau
Có nhiều cây trái ngọt ngon tuyệt vời
Đặc biệt là mảng cầu dai
Nơi đây tuyệt hảo không đâu sánh bằng
Thêm những trái đỏ sơ ri
Ngọt thơm, nho nhỏ, xinh xinh, dòn dòn
Lại còn đặc sản nơi đây..
Mắm tôm thơm phức đỏ au
Mắm cồng, mắm ruốc tuyệt chiêu nơi nầy
Còn nữa, bánh giá ở đây
Là món “hẩu xực” xa gần biết tên
Đặc biệt bánh tráng khoai mì
Thơm ngon béo bổ để dành ăn chơi
Đừng quên những món ngoài khơi
Ăn liền tại chỗ khi vừa vớt lên
Cua biển, con ghẹ, tôm càng
Luộc liền tại chỗ không chờ ngày mai
Muối tiêu, chanh ớt thêm vào
Vừa ngon, vừa bổ ngọt ngào vị tươi
Đến những con rạm trên sông
Gạch son đầy bụng rang xong ăn liền
Thật là sung sướng như tiên
Vừa ngon, vừa bổ không phiền người mua
Nhắn ai khách lạ xa xôi
Ghé thăm ở chốn quê tôi một lần
Người dân dù lắm phong trần
Bản chất vẫn giữ hiền hoà dể thương
Lắm người chất phát hiền lương
Bao phen ly loạn nỗi trôi thăng trầm
Cuộc đời dù lắm phong trần
Bản chất không đổi thật thà đáng yêu
Ai về nơi xứ Gò Công
Cho tôi nhắn gởi đôi dòng nhớ thương
Dù cho cách trở dậm trường
Lòng tôi vẫn mãi nhớ thương muôn đời
Nguyễn Thị Nương
*Chị Nguyễn Thị Nương là con thứ tám của Ông Nguyễn Văn Lầu (Anh ruột của Mẹ tôi Bà Nguyễn Thị Cao)
LONG-NHI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét