26/10/10

ĐƯỜNG KHUYA. Nhạc (Bài 053)


Nhạc phẩm Đường Khuya được tôi sáng tác tháng 08/1960 tại Cần Thơ đến nay đã trên 50 năm nhưng chưa được phổ biến.

Năm mươi năm trước Tỉnh Cần Thơ có lúc đổi thành Phong Dinh, mặc dù được xem là thành phố lớn đứng hàng thứ hai của miền nam Việt Nam Cộng Hòa; nhưng lúc đó nhà cửa còn thưa thớt, xe cộ lưu thông ít ỏi.


Ngoại thành còn nhiều ruộng lúa trên đường ra Tham Tướng, nhiều đất đai bỏ trống trên đường đi Bình Thủy Ô Môn. Thị xã Cần Thơ trong những ngày ấy vẫn lưu giữ được nét kiến trúc đặc thù của thời Pháp thuộc để lại, ít nhà cao tầng. Diện mạo của thị xã Cần Thơ hiền hòa trầm mặc biểu lộ được tâm tính của người dân địa phương là thật thà, chất phác. Từ Saigon về Cần Thơ người khách thành thị phương xa như lạc vào một nơi nào đó, không vội vã,  không ưu tư phiền muộn, cảm được mùi gió thoảng nhẹ nhàng từ sông rạch đưa về, mê mẩn với điệu hò nam bộ phát ra từ một xóm vắng hay trên đồng ruộng phì nhiêu.

Trong khung cảnh hữu tình như vậy tôi đã cảm xúc viết lên được nhiều bài nhạc mà ĐƯỜNG KHUYA là một trong số đó. Có những đêm sau khi vãn hát ở rạp Huỳnh Lạc, tôi về trên đường Phan Đình Phùng vào lúc 11 giờ đêm; đường vắng vẻ, đèn chập chờn leo lét ẫn khuất những ngôi nhà như say giấc ngủ ngon, hồn thấy lạc lõng, lòng khơi dậy nỗi buồn cô đơn để viết thành bài nhạc ĐƯỜNG KHUYA.

Xin mời nghe bài nhạc ĐƯỜNG KHUYA không có lời ca vì chưa có ca sĩ, do tôi trình bày bằng đàn piano điện, mà tôi lại không chuyên về piano, nhưng cũng cố gắng làm thêm một chút hòa âm cho dễ nghe. Mong đóng góp được một chút nào tiếng đàn câu nhạc ở đây hầu giúp các bạn giải khuây trong chốc lát.
LONG-NHI



Cãm tác khi nghe bản nhạc

ĐƯỜNG KHUA của nhạc sĩ LONG NHI


Chiều vàng còn vương vương tia nắng cuối,
Lướt thướt  ngàn cây cỏ, đỉnh non cao .
Đường khuya im vắng tôi đưa em về,
Trong sương đêm chúng  mình đếm trăng sao,

Hai người nắm tay  đi trong yên lặng
Hơi thở thì thầm thay tiếng  yêu anh !
Gió nhẹ nhẹ  đưa màn đêm  lay động
Con dường khuya in bóng liểu thêm buồn

Ánh  trăng xiêng xiêng mơn man cành lá
Tiếng vạc khuya như réo gọi bạn  tình.
Sương phủ đêm đen trông mong manh quá
Tình như sương khói một thuở mờ xa ...

Đường khuya ẩn khuất bóng đêm  im ẳng
Sương khói mờ giăng giăng  mảnh đời đau.

Phan Hữu.Feb03,2011


Không có nhận xét nào: